Đã tham gia làm hậu cần VOC nhiều mùa nhưng năm nay mới là lần đầu em trải nghiệm không khí tại đường đua đêm.
Số là đợt này, VOC kỷ niệm 15 năm tổ chức, giải kéo dài đến 3 ngày chứ không phải 2 ngày 1 đêm như mọi khi. Khối lượng công việc nhiều, giải lại diễn ra vào tháng 11 nên trời nhanh tối, sáng muộn. Thầm nghĩ 5 giờ sáng mà phải dậy sớm phóng xe từ nhà đến công ty để kịp chuyến lên Đồng Mô, thật đúng là cực hình. Em mạnh dạn đăng ký ở qua đêm tại nhà Công vụ, cùng các mợ trong BTC đã có nhiều năm ăn ngủ bám trụ đường đua.
Sẵn tiện ở lại ban đêm, em tính nói với các mợ cho em ra đường đua Adventure xem như nào, tham gia VOC lâu mà chả biết đua đêm là gì. Đang háo hức mà các mợ dội cho gáo nước lạnh: năm nay đua đêm khó lắm, chỉ hạng Mở rộng với Nâng cao đi, mày vào đó không ra được, vất vả, rồi sáng mai sao đủ thể lực mà làm, còn tận 2 ngày nữa đấy. Đi với các chị đến điểm tập kết cuối cùng, chuẩn bị tiệc BBQ, rồi các anh ấy về, muốn hỏi gì hỏi.
Nghe xong, em cũng thấy lạ, sao lại có tiệc BBQ giữa rừng đêm? Nhưng không hỏi nữa, các mợ nhiều kinh nghiệm, nói thế là hợp lý rồi. Vậy là khoảng 22 rưỡi đêm, sau khi tắm rửa xong và đánh tạm một giấc hồi sức, em khoác áo mỏng, đội mũ rồi khăn gói theo các mợ đi đến điểm tập kết cuối cùng của cung đua đêm.
Mon men theo đường rừng, cuối cùng mất khoảng 30 phút cả nhóm cũng tới nơi. Lúc này sương bắt đầu xuống, gió hơi lạnh, trời tối đen như mực, lại giữa rừng rú, em có hơi rờn rợn một chút nhưng đi đông nên cũng không quá bất an. Đến nơi, đập vào mắt em là hai con lợn quay to vàng óng thơm lừng. Rõ lúc 19 giờ tối đã ăn hết nhẵn suất cơm rồi, sao giờ mới có 23 giờ đêm bụng em đã réo ầm ĩ. Không đợi em bỡ ngỡ quá lâu, các mợ nói: chị em mình ngồi đây chuẩn bị muối ớt, gọt khoai, dưa chuột trước đi tí thôi là các anh ấy về. Em hào hứng làm theo.
23 rưỡi khuya, trời lạnh hơn lúc trước, nhóm em đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi, chỉ đợi các anh VĐV về. Chưa gì em đã thấy nản. Nhớ trước đó một tiếng, cụ Giao Thông phát thông báo đường đua đêm bắt đầu, vậy mà vẫn không có dấu hiệu cho thấy bài thi sắp kết thúc.
Một mợ nói: ơ năm ngoái rõ tầm này là gần xong rồi. Nghe vậy em càng nản. Tự nhiên thấy dại, giờ nằm trong nhà công vụ ngủ một giấc đến sáng có phải ngon lành không? Rồi em nghĩ lại, hồi 19 giờ tối có được phân công gọi cho các VĐV hẹn họp kỹ thuật trước bài thi, em bắt gặp vài cụ nói:" Xe anh hỏng rồi nhé, em báo cho BTC là anh không tham gia đua đêm được". Thấy cái đường đua đêm khắc nghiệt thật sự. Mà không hiểu sao bao năm rồi mấy anh VĐV cứ lao vào đua, cả ngày cày đã mệt mỏi?
Chưa bao giờ em cập nhật liên tục tình hình đua đêm được post trong nhóm như hôm ấy. Có khi em còn nóng ruột hơn cả các VĐV. Đúng tấm chiếu mới trải, càng mong ngóng thì càng thất vọng. Mỗi khi có ánh sáng đâu đó hất lên, em nhìn theo mà đáp lại đúng chỉ có sự tĩnh lặng, đôi lúc là âm thanh lũ côn trùng kiếm ăn ban đêm vọng lại.
Đợi thêm chút nữa, đồng hồ điểm 0h00 phút sáng. Từ thời điểm này trở đi, cách mươi mười lăm phút lại thấy mấy cụ trong Ban điều hành ghé thăm nên nét mặt chị em đã thêm rạng rỡ. Thi thoảng, cụ Noza, cụ Nakio phóng con xe cào cào quen thuộc về hỏi han tình hình, không quên cảnh báo: còn lâu nữa mới xong các em ạ!
Càng về đêm trời càng lạnh, muỗi lao ra hàng đàn. Em nghĩ bụng mình ngồi đây có lửa ấm, bằng phẳng mà còn thế này, không biết mấy cụ đang hỏng xe với vướng vũng lầy trong kia thế nào, có bực bội mệt mỏi không? Đúng lúc này, một ánh đèn pin lé loi hắt lên giữa rừng cắt ngang mạch suy nghĩ, bóng áo đỏ quen thuộc lao ra:
- Các em ơi đây có phải đích không?
- Vâng đúng rồi anh!
- Thế là anh tìm ra đường rồi, cho anh xin kiểu ảnh chứng minh, rồi anh vào trong kia lôi xe ra.
Cụ ấy đến và đi nhanh như một cơn gió. Không thấy chút mệt mỏi nào, chỉ thấy khuôn mặt rạng rỡ. Nhìn mặt cụ ấy mà cả đội cũng vui theo. Xem phim Mỹ nhiều mà đây là lần đầu tiên em thực sự được chứng kiến niềm vui của một người tìm được đích đến sau nhiều giờ mò mẫm trong bóng tối.
Khoảng 15 phút sau, cụ Nakio phóng xe cào cào về bảo các em ăn trước đi, rồi về nghỉ, sáng mai còn làm giải. Cả nhóm mở cờ trong bụng, rồi bắt đầu phá cỗ. Thật sự em chưa bao giờ được ăn con lợn quay nào ngon vậy, gà hấp cũng ngon, khoai mật ngọt, xôi dẻo,... bữa BBQ này quá chất lượng. BTC còn chuẩn bị cả bia cho các VĐV về nhậu nữa, đội em không uống, ăn chút rồi lục tục ra về.
Gần 1 giờ sáng cả đội đã hành quân về được đến nhà công vụ. Trời lúc này còn lạnh hơn trước. Vệ sinh cá nhân xong, nằm lên giường đắp chăn nhưng tự nhiên em chẳng còn cảm giác buồn ngủ như lúc đợi các VĐV thi đua đêm. Mắt cứ nhìn trân trân lên chiếc áo đồng phục treo trên cửa sổ. Bên ngoài, xen lẫn tiếng gió, thi thoảng tiếng gầm rú của động cơ vang lên. Đêm nay đúng là một đêm không ngủ với các tay đua rồi.
Hồi trước, chưa đi xem đua đêm, em vẫn cứ thắc mắc: đường đua đêm có gì mà mấy gã điên "não nhiễm bùn" cứ thích. Đêm nay, sau khi trải nghiệm cảm giác ở điểm tập kết đua đêm, em đã hiểu ra tất cả!
Đua đêm đơn giản chính là "món ăn tinh thần" không thể thiếu trong mỗi cuộc thi offroad. Nói là bài thi Adventure, nhưng thực chất đây là lúc mà các vận động viên bỏ qua hết những cay cú, ganh đua bên trong đường thi để cùng nhau đắm mình trong không khí offroad.
Ngày trước có dịp được nói chuyện với Phạm Đình Trọng, nhà vô địch VOC 2014 và 2016. Cụ nói đường đua đêm Adventure chính là tái hiện lại các chuyến đi offroad thông thường mà những người có "máu nhiễm bùn" thực hiện. Vì vậy, nếu có vất vả, đó cũng là thử thách rất vui mà phần đông anh em thích. Nó nhắc lại những trải nghiệm mà các tay đua từng vượt qua, nhắc họ nhớ lại vì sao mình lại đam mê offroad.
Ban ngày, các đội đua tranh nhau đến từng điểm số, nhưng ở bài đua đêm, tất cả các đội hoàn thành bài đều được 50 điểm như nhau. Đội mạnh kéo đội yếu, không bao giờ được bỏ lại ai ở phía sau. Chính vì vậy, có những năm đua đêm kéo dài đến 4-5 giờ sáng. Chắc chắn rằng dù xe có hỏng, dù đường đêm có khắc nghiệt đến mấy, bài thi Adventure vẫn để lại kỷ niệm đáng nhớ cho bất kỳ ai tham gia. Kết thúc đua đêm, khi những lon bia được cụng nhau trong tiếng hò reo và ngọn lửa ấm cúng ở tiệc BBQ, các VĐV sẽ có thêm những giây phút được giao lưu, trò chuyện, tâm sự và chia sẻ kinh nghiệm rất ý nghĩa.
Dưới đây em xin được trích dẫn vài ý kiến của những cựu vô địch đã có nhiều năm tham gia đua đêm.
Mình đặc biệt thích đường đua đêm vì nó gần gũi với các chuyến adventure mà anh em trong câu lạc bộ hay thực hiện. Có những chuyến mình bảo nốt lần này, lần sau không chơi nhé, nhưng rồi đến lúc trở về, nhắc đến cung đường là nhớ tiếng í ới gọi nhau trong đêm, tiếng xe gầm rú. Vì môn này là lôi kéo, cùng nhau vượt qua, ông đi trước kéo ông sau, đây là cái thú vị, có liên kết tương tác giữa các thành viên trong team. - Phạm Đình Trọng (nhà vô địch VOC 2014 & VOC 2016) - |
Bài đua đêm ảnh hưởng đến ngày thi hôm sau. Thi xong sáng về khách sạn nghỉ 2-3 tiếng rồi lại thi, khá ảnh hưởng sức khỏe. Nhưng tất cả mọi người đều vậy mà, lúc thi mà phấn khích thì làm gì biết mệt, lúc về khách sạn có giấc ngủ sâu thì hồi sức nhanh lắm! - Vũ Hoài Nam (nhà vô địch VOC 2011) - |
Ai từng tham gia đường đua đêm sẽ không thể quên được. Đường đua đêm thử thách sức chịu đựng của người và xe, nhưng thử thách về tinh thần nhiều hơn. Đua đêm ở VOC, ông nào vui quá mà đêm đi nhậu nữa thì xác định. Việc tập thể lực trước khi vào giải rất quan trọng! - Đỗ Hoàng Trung (nhà vô địch VOC 2016) - |
Mình thích nhất đường đua đêm vì nó hay! Đường đua đêm rất tối, chỉ có các điểm check point có ánh sáng, nên đi bộ là dễ lạc. Địa hình trong đó thì lún với ngập là chính. Lúc mới vào nước đã ngập đến đầu gối, cỏ mọc dầy quá, khi xe vào đến giữa thì người mình ngập hẳn đến hông, đến bụng luôn. Cung đua đêm này rất rộng, có khi còn rộng hơn cả đường đua ban ngày. Bài thi này thử thách về sự đoàn kết giữa các đội thi nên có đặc thù riêng. Không tranh nhau về nhất về nhì nữa mà phải cùng nhau đạt mục tiêu chung. Nguyên tắc bài thi này là bạn không được bỏ lại đội của mình ở phía sau, bằng bất cứ giá nào. - Đặng Cao Dậu (nhà vô địch VOC 2021) - |
Những hình ảnh kỷ niệm em chụp được trong lần trải nghiệm đua đêm VOC năm nay:
Lần đầu ở nhà công vụ, lúc này là 22h30, em chuẩn bị theo các mợ vào xem đua đêm |
Việc bật dậy đi ra rừng giữa đêm khi đã nằm trong chăn đúng là một cực hình |
Trời đêm ở Đồng Mô đầu tháng 11 se lạnh, đi vào rừng phải mặc áo khoác |
Đường vào rừng tối đen như mực |
Đến nơi, hai con lợn quay to đùng là thứ đập vào mắt em đầu tiên |
Những đặc sản của vùng đất Sơn Tây được BTC chuẩn bị chu đáo tại tiệc BBQ đêm |
Không trực tiếp đi đua, nhưng cái khâu chuẩn bị tiệc BBQ cũng đã thấy vui rồi |
Lợn quay và gà đồi hấp của vùng đất này phải nói là ngon tuyệt cú mèo |
Đôi lúc nhìn vào rừng đêm cũng khiến em lạnh gáy |
Gần 1 giờ sáng, cả đội ra về, lúc này, các con đường ở khu vực Làng văn hoá rất vắng vẻ |
Màn đêm tĩnh mịch thỉnh thoảng bị phá vỡ bởi những tiếng xe gầm rú phía rừng sâu |
Về đến nhà công vụ khi đã thấm mệt, thật cảm phục thể lực của những tay đua tham gia Adventure |
Cuối cùng, em đã hiểu đua đêm Adventure mệt thế, tại sao mấy gã "não nhiễm bùn" cứ thích rồi. |
OFer: Huyen Runi