Sau một đêm ở Nairobi, ngày hôm sau em bắt đầu đi công viên Ark Park, công viên này nằm cách thủ đô 200km. Khi check out thấy hai em lễ tân xinh xắn nên bắn trộm phát.
An ninh kiểm tra tất cả xe ra vào khách sạn.
Ra khỏi cổng là thấy những cửa hàng bán tạp hóa kiểu như này.
Bắt đầu từ đây là loạt ảnh em chụp qua ô cửa xe, ảnh chụp mờ và không nét do xe chạy rất xóc, kính thì mờ đường thì bụi nhưng nó giúp các bác dễ hình dung hơn về cuộc sống thực của Kenya, và theo em đó mới là điều có giá trị.
Nhà cửa vật kiến trúc bên này cơ bản là xấu. Nó lại khác hẳn với các khu du lịch dành cho du khách nước ngoài.
Toàn xe máy tàu.
Dọc đường không thiếu những hình ảnh người dân sinh hoạt. Nói chung bên này còn khá thiếu thốn.
Hàng quán lều tạm chợ cóc không khác gì Việt Nam.
Phải nói rằng qua những cung đường em đã đi, những hình ảnh em tận mắt nhìn thấy, được ghi lại một cách vội vàng qua ống kính mới thấy rằng cuộc sống của đại đa số người dân Kenya còn vất vả quá, vất vả hơn cả ngàn lần người dân vùng cao của nước ta.
Nông sản của người nông dân làm ra chủ yếu tiêu thụ là do những quán hàng của họ dựng ở bên đường như thế này. Ngắn gọn là tự sản tự tiêu, không hề thấy vai trò của chính quyền trong việc hỗ trợ người dân.
Khi em bảo bác tài dừng xe cho em mua ít hoa quả để ăn cho đỡ xót ruột thì những người bán hàng rong lập tức bu lại nài nỉ mua cho họ như thế này.
Đi khoảng 3 tiếng thì bác tài bảo vào trạm dừng nghỉ để nghỉ ngơi chút và đi vệ sinh. ok, ko sao. Nhưng trạm này cũng là cửa hàng bán đồ lưu niệm. Ah, cái này hay đây, chắc bác tài có được % commisson nếu em mua hàng. Cái này thì Việt Nam là bậc thầy của Kenya rồi.
Và đúng như em dự đoán, vở kịch hay bắt đầu diễn. Vừa vào cửa hàng, lập tức có một chú chạy ngay đến và hết sức trịnh trọng hướng dẫn em: " Sir, restroom in front of this way. For male turn left. You can take pho to my good if you like". Rồi, để cậu đi vệ sinh đã.
Em ra cửa hàng xem hàng hóa thì thấy cũng khá độc đáo, giàu nét văn hóa và bản sắc của người thổ dân châu Phi nên chọn mua 2 cái tượng, một con hươu cao cổ bằng gỗ, một cái khiên bằng da trâu, hai ngọn giáo, hai cái mặt nạ bằng gỗ khá đẹp. Sau đó là màn thử thách về khả năng mặc cả, sự lì lợm và bản lĩnh của mỗi bên. Với 7 item đó, sau khi giả vờ lấy máy tính ra tính toán, thằng bán hàng bắt đầu màn kịch: "My friend, I love so much Vietnamese, so i ofer very good price, it cost 600 $".
Trước khi sang em đã tham khảo thông tin và biết bên này họ nói thách khủng khiếp, khiếp hơn cả chợ Đông Kinh Lạng Sơn nên em mới từ tốn trả lời: không, tao nghĩ nó chỉ trị giá 50$. Oh la la, thằng kia nhảy dựng lên: "no way, what do you thing?Are you mad?"
Sau nhiều màn giằng co, em bỏ ra ngoài coi như deal đã thất bại. Nó cũng không thèm chạy ra níu kéo. Em quay ra chụp ảnh mấy cái xe đi dã ngoại coi như không quan tâm mặc dù trong lòng em đã kết nổ đĩa mấy món hàng đó.
Đến khi em lên xe, bảo tài xế đi thôi thì chúng nó mới bắt đầu chạy ra níu kéo, và chốt lại từ 600$ em đã mua tất cả những thứ em chọn với giá 160$.
Nào lại tiếp tục lên xe các bác nhé.
Bên này xe khách chạy tuyến vẫn dùng những con cá mập 16 chỗ nát bét như Việt Nam những năm 90 thế kỷ trước để vừa chạy vừa bắt khách, có điều họ không chạy láo, tranh giành vợt khách như ở nhà mình.
Vẫn là những hình ảnh quen thuộc.
Sau đoạn đường xóc ê ẩm, em đã đến checkpoint để đăng ký vào khu bảo tồn Ark Park. Chụp trộm em bảo vệ này khi em ấy quay lưng đẩy cánh cổng.
Qua khỏi cánh cổng sắt và em gái với khẩu AK báng gấp luôn sẵn sàng khạc đạn kia, trước mắt em đã là một khung cảnh hoàn toàn khác: đẹp và bình yên đến nao lòng.
Đây là đội nhân viên văn phòng của khu bảo tồn Ark.
Thấp thoáng đã thấy vài con lợn rừng rồi.
Tưởng là khu bảo tồn này đây, hóa ra vẫn cách điểm đăng ký 17 km đường rừng nữa.
Qua khỏi cánh cổng của khu bảo tồn là những cánh rừng nguyên sinh bắt đầu xuất hiện.
Một con khỉ hay vượn gì đó có cái đuôi dài màu trắng trên cây phía xa xa.
Và rồi thật bất ngờ, trước mặt bỗng xuất hiện một đàn trâu rừng. Cả xe òa lên phấn khích vì lần đầu tiên nhìn thấy một con thú hoang nằm trong ngũ đại thú hoang lớn nhất châu Phi. Nhưng niềm phấn khích chỉ kéo dài được hết ngày hôm đó. Đến hôm sau khi nhìn thấy trâu rừng là em không buồn giơ ống kính lên bắn. Lí do đơn giản vì.....trâu rừng quá nhiều. Nhiều đến mức nhàm chán, nhiều như trâu nhà luôn.
Giữ khu bảo tồn, cạnh một cái hồ nước nơi các loại thú hàng ngày phải ra đó uống nước người ta dựng một cái nhà gỗ kiểu như nhà sàn cao 4 tầng để cho du khách ngồi trên lan can mà ngắm và chụp ảnh các loại thú. Cực đơn giản và hiệu quả, mọi ngừơi gần như có thể thò tay ra khỏi lan can là có thể chạm được vào các con thú. Từ điểm đỗ xe vào nhà người nhà dụng một cây cầu gỗ đễ cho khách đi trên cầu, tránh bị thú tấn công, nhất là trâu rừng, voi, một trong 3 loại giết nhiều người nhất ở Châu Phi. Thật ngạc nhiên khi danh sách đó không bao gồm sư tử.
Hươu này thì nhiều vô kể.
Khi ánh hoàng hôn bắt đầu buông xuống thì một trong những con vật được mong chờ nhất đã xuất hiện: đàn voi rừng.
Con vật đáng ghét nhất ở Châu phi cũng xuất hiện lảng vảng ở vòng ngoài: linh cẩu.
Thành phần chủ nghĩa cơ hội này chỉ cậy số đông ức hiếp kẻ thân cô thế cô, chứ một mình thì đúng là cúp đuôi nem nép.
Buổi tối tại Ark Park chỉ có em là người Việt Nam, 1 ông người Mỹ, 2 Ấn Độ, một gia đình Pakistan hay Băng la đet gì đó. Còn lại là gần 100 tên người Trung Quốc. Ô nhiễm âm thanh khủng khiếp. Ồn ào và nhức đầu. Bữa tối của em đây.
Cả đêm hôm đó gần như em không ngủ, cứ ngồi vác máy ảnh rình tê giác và báo cleopad nhưng thật thất vọng là ko thấy tăm hơi con nào. Chỉ vài chú hươu lang thang đi ăn sương.
Ngồi cả đêm lạnh buốt hết đầu những em cũng chả ngủ được, một phần vì cánh Trung quốc nói chuyện quá hào sảng nên sáng sớm em lại vác máy ra lan can rình chụp những hình ảnh mà chưa biết đến khi nào em mới có cơ hội gặp lại.
Và mãi tít đằng xa, trong ánh sương ban mai mờ mịt, một vũ điệu nồng nàn đang diễn ra.
Còn chú này thì hạ cánh an toàn.
Buổi sáng giữa rừng thật bình yên.
Đây, đây là ngôi nhà sàn mà em đã trú ngụ qua đêm.
Ăn sáng xong thì mọi người lại lên xe để trở về điểm checkpoin hôm qua. Em sẽ đi hồ Narugu, nơi có loại hồng hạc thần thánh.
Ngoái lại lần nữa. Chả biết có còn cơ hội quay lại nơi này lần nào nữa không.
(Còn nữa)
Trên đây là những chia sẻ của thành viên Avalon-Bg, diễn đàn OtoFun.BBT OF News xin trân trọng cảm ơn và mong tiếp tục nhận được chia sẻ của các thành viên khác trên diễn đàn.
Để xem chi tiết bài viết, mời độc giả đọc Tại đây.