![]() |
Chân dung Nguyễn Ngọc Ánh - thành viên của Đội Cứu hộ cứu nạn 116 |
8 ngày bám biển, vật lộn với cơn bão Wipha để cứu người bị nạn trong vụ lật tàu Vịnh Xanh 58 và cố gắng tìm bằng được những người mất tích, Ngọc Ánh trở về trong vui buồn lẫn lộn. Vui vì nhiệm vụ của Đội Cứu hộ cứu nạn 116 đã hoàn thành xuất sắc. Nhưng thật buồn vì những mất mát của các gia đình nạn nhân, cho dù cô và đồng đội đã nỗ lực hết sức có có thể.
8 ngày cùng đồng đội tìm kiếm nạn nhân vụ lật tàu Vịnh Xanh 58
Nguyễn Ngọc Ánh (27 tuổi, quê Thái Bình) là một trong những thành viên thuộc Đội Cứu hộ cứu nạn 116. Vụ lật tàu Vịnh Xanh 58 ở Hạ Long vào ngày 19/7 vừa qua, Ánh tham gia từ đầu trong tổ hậu cần và tổ tìm kiếm.
Trong suốt 8 ngày, tính từ lúc lên đường tìm kiếm chỉ vài giờ sau khi nhận được thông tin, Ánh cùng đồng đội bám chặt hiện trường, tìm kiếm khắp nơi với hy vọng đưa được những nạn nhân xấu số sớm trở về với gia đình và người thân.
“Mỗi lần tìm được một nạn nhân là một thành công của việc cứu hộ, nhưng cũng là mỗi lần tôi và đồng đội thấy trong lòng nặng trĩu”, Ánh tâm sự. “Chỉ khi thấy những người ngóng trông òa khóc vì cuối cùng cũng được mang thi thể người thân trở về, chúng tôi mới thấy được ý nghĩa hành động của mình. Lúc ấy mới thấy đôi chút niềm vui. Vui vì đã hoàn thành nhiệm vụ, vui vì được giúp cho một số phận không bị trôi dạt dưới làn nước lạnh lẽo”.
“Chứng kiến từng nạn nhân được đưa lên, lòng mình lúc ấy cũng có phần nặng trĩu. Nhưng khi thấy gia đình họ òa khóc vì cuối cùng cũng được mang người thân về, mình mới thấy sự có mặt của mình lúc đó có ý nghĩa đến thế nào. Lúc ấy không chỉ mừng cho gia đình nạn nhân khi thấy người thân của mình sớm không phải nằm lạnh lẽo dưới lòng sông, mà mình còn mừng cả cho bản thân mình vì đã hoàn thành nhiệm vụ”.
Vụ lật tàu nêu trên là sự kiện vô cùng thương tâm thu hút sự chú ý của dư luận cả nước, bởi đây là sự cố bất ngờ và là tai nạn tàu thuyền có số người tử vong lớn nhất trong 20 năm qua ở Việt Nam. Có tới 39 nạn nhân thiệt mạng bao gồm cả hành khách và thuyền viên.
![]() |
![]() |
Đội Cứu hộ cứu nạn 116 thành lập từ năm 2020. |
Sống thì thấy người, mất cũng phải thấy xác!
Phương châm của Đội Cứu hộ cứu nạn 116 nơi Ánh tham gia là không bỏ sót một ai, dù nạn nhân sống hay mất. Đội được thành lập cuối năm 2020 tại tỉnh Thái Bình (nay là tỉnh Hưng Yên) bởi anh Nhâm Quang Văn - một người từng trực tiếp chứng kiến cảnh đắm thuyền, nên luôn đau đáu mong muốn giúp các gia đình có người thân bị đuối nước.
Đội đã mang hàng trăm thi thể trở về với gia đình, xoa dịu nỗi mất mát và trao hy vọng nơi bi thương nhất. Các thành viên của đội làm công việc một cách tình nguyện, không nhận thù lao, không lấy bất kỳ khoản cảm ơn nào từ thân nhân nạn nhânvới hy vọng truyền đi thông điệp trong xã hội vẫn tồn tại những người sẵn sàng “cho đi mà không chờ nhận lại”.
“Đội không rõ những người thân nào trong vụ chìm tàu ở Quảng Ninh vừa chuyển 50 triệu vào Quỹ Cứu Nạn theo số tài khoản 116116788, ngân hàng ACB với nội dung: Cảm ơn đội cứu hộ đã vất vả tìm kiếm người thân của chúng tôi.
Xin liên hệ để đội gửi lại số tiền trên bởi gia đình các anh chị đang quá đau thương mất mát,các anh chị cần số tiền đó hơn chúng tôi. 5 năm nay Đội 116 chưa biết nhận tiền của bất cứ gia đình nạn nhân nào”.
Đây là thông báo của đội ngay khi công việc tìm kiếm thi thể nạn nhân vụ lật tàu chưa kịp kết thúc. Theo Ánh, mỗi khi có vụ việc xảy ra, các thành viên của đội lại gác công việc riêng, gọi nhau lên đường, mang theo ca-nô, bình lặn, máy dò và kinh nghiệm tích lũy từ hàng trăm ca cứu hộ.
![]() |
Ánh và các đồng đội khác thắp hương cầu nguyện, với mong muốn sớm tìm được đủ các nạn nhân vụ lật tàu Vịnh Xanh 58 để đưa họ trở về nhà |
“Với mình, Đội không chỉ là một tập thể, mà chính là ngôi nhà thứ hai. Mỗi người một nghề, một cuộc sống riêng, nhưng khi có sự cố là lại sát cánh bên nhau”, Ánh bộc bạch. “Làm việc cùng những con người như vậy khiến tôi tin rằng lòng tốt vẫn luôn tồn tại, và lan tỏa. Anh em trong đội không chỉ gan dạ, giàu kinh nghiệm mà còn cực kỳ kỷ luật và tử tế. Có lẽ vì thế mà chúng tôi luôn có niềm tin sẽ cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ”.
Trong vụ lật tàu lịch sử ở Quảng Ninh ngày 19/7/2025, đội cử 35 người và 15 ca nô đến hiện trường. Tìm kiếm chưa được bao lâu thì cơn bão số 3 (bão Wipha) ập đến, cả đội phải rút quân về bờ để đảm bảo an toàn. Dù vậy, ngay trong mưa gió, đội đã chia người để liên tục tìm kiếm dọc tuyến bờ biển từ Tuần Châu đến cầu Bãi Cháy, trong nhiều ngày liền.
![]() |
Nguyễn Ngọc Ánh cùng đồng đội tham gia tìm kiếm nạn nhân mất tích trong vụ lật tàu Vịnh Xanh 58 |
Bén duyên với nghề cứu hộ từ những trải nghiệm thực tế
Gần 4 năm theo đuổi công việc, mỗi khi nghe tin có người mất tích, cô sẵn sàng gác lại công việc kinh doanh cá nhân, bất kể mưa gió hay hiểm nguy mà lên đường cùng tìm kiếm những nạn nhân mất tích.
“Mình từng chứng kiến nhiều vụ đuối nước mà gia đình nạn nhân vô cùng đau khổ, phải bỏ ra số tiền rất lớn để tìm kiếm thi thể người thân. Lúc ấy, mình nghĩ nếu chẳng may gặp nạn, gia đình mình chắc hẳn cũng sẽ rất đau khổ và không biết trông cậy vào ai. Đấy là nguyên nhân thúc đẩy mình xin gia nhập Đội Cứu hộ cứu nạn 116”, Ánh kể.
Quyết định đó đã đưa cô đi qua nhiều trải nghiệm, chứng kiến nhiều hoàn cảnh, từ may mắn cứu được người cho đến những mất mát, đau thương không nói thành lời. Nhiều trường hợp cô và đồng đội phải ngủ võng, ăn mì gói và chèo thuyền xuyên đêm để tìm bằng được người mất tích.
![]() |
Đợt lũ lịch sử tháng 9/2024 sau cơn siêu bão Yagi, Ánh cùng đồng đội chia nhau lên các tỉnh Thái Nguyên, Phú Thọ, Yên Bái - nơi người dân bị cô lập nặng nề nhất, có nơi trong nhiều tuần, phải leo nóc nhà trú ngụ, thiếu ăn, thiếu nước uống, thiếu thuốc.
“Trên đường đi, có nơi sạt lở, có nơi nước ngập kín nóc xe, bùn đất ngập ngụa, rất nguy hiểm. Nhưng vẫn phải cố, vì nếu mình lùi lại thì ai cứu người người bị nạn?”, Ánh tâm sự. “Mỗi lần đi cứu hộ, điều đáng sợ nhất không phải là kiệt sức hay gặp nguy hiểm, mà là… không tìm được người. Cái cảm giác bất lực khi phải quay về tay trắng nó ám ảnh khủng khiếp”.
Công việc của Ánh là kinh doanh sơn nước. Bận rộn từ sáng đến tối, nhưng chỉ cần nhận được mệnh lệnh có người mất tích, cô lập tức gác lại mọi thứ và lên đường.
“Tất nhiên, đã đi là sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống, nhưng cứ nghĩ tới niềm vui của những gia đình có người mất tích là không ai thấy tiếc”, cô quả quyết. “Bố mẹ và người thân cũng lo lắng nhưng luôn động viên vì biết đây là việc giúp ích cho xã hội”.
![]() |
Công việc cứu hộ đòi hỏi phải vượt nắng, thắng gió, không quản ngại khó khăn nên rất vất vả, đặc biệt là đối với phái nữ |
![]() |
Với những gì Nguyễn Ngọc Ánh đã làm được, cô được nhận Bằng Vinh danh - đạt thành tích Xuất sắc trong Hoạt động thiện nguyện cống hiến vì cộng đồng 6 tháng đầu năm 2025 từ Cộng đồng Tình nguyện Việt Nam |
Không chùn bước trước những khó khăn chỉ vì mình là phụ nữ
Công việc cứu hộ không chỉ hao sức, tốn thời gian, mà còn bào mòn cả sức khỏe và nhan sắc. Là phụ nữ, Ánh hiểu điều đó hơn ai hết.
Nguyễn Ngọc Ánh không giấu giếm rằng công việc này quá vất vả cho một cô gái. Cô từng bị thương, từng đuối sức, từng ngất đi vì kiệt sức. Với Ánh, sức khỏe - nhan sắc - thời gian - công việc riêng và cả gia đình sẽ là thứ mà người phụ nữ sẽ phải đánh đổi rất nhiều nếu theo nghề này. Nhưng nếu có một trái tim đủ nhân hậu, đủ bản lĩnh, thì những gì được nhận lại là cảm xúc không gì sánh được.
“Có người hỏi sao không làm từ thiện kiểu khác nhẹ nhàng hơn, đỡ nguy hiểm hơn. Với tôi, quan trọng không phải làm việc gì, mà là làm bằng trái tim. Đối với những bạn nữ muốn theo đuổi công việc này, hãy chuẩn bị cho sự đánh đổi về thời gian và cả nhan sắc. Bù lại, bạn sẽ là người có người có trái tim nhân hậu. Tôi nghĩ, đó mới là con người tuyệt vời hơn cả”, Ánh nói.
![]() |
![]() |
Ánh cùng các thành viên Đội Cứu hộ cứu nạn 116 tham gia tập huấn công tác cứu hộ |
Với gần 4 năm theo nghiệp, Nguyễn Ngọc Ánh chỉ mong cộng đồng biết đến những hoàn cảnh khốn khó, và có sự quan tâm hơn đến an toàn trên sông nước, đặc biệt với trẻ nhỏ. “Gần như tất cả vụ đuối nước tôi từng tham gia đều rơi vào các gia đình khó khăn, cha mẹ phải mưu sinh, không trông được con. Nếu có nhiều người cùng giúp họ, cùng nâng cao nhận thức, nỗi đau sẽ giảm bớt”.
Bảo Linh