Hệ thống biển báo trên đường cao tốc - nảy sinh những bất cập Xe hơi nhập khẩu “sốt vó” với Thông tư 20 Giá dầu giảm gây khó khăn cho xe ô tô điện? |
Việc mở cửa khi dừng xe, đỗ xe trên đường bộ phải tuân thủ quy định về an toàn giao thông đường bộ. Khoản 3 Điều 18 Luật giao thông đường bộ quy định: Người điều khiển phương tiện khi dừng xe, đỗ xe phải thực hiện quy định: Không mở cửa xe, để cửa xe mở hoặc bước xuống xe khi chưa bảo đảm điều kiện an toàn.
Nếu vi phạm quy định nêu trên thì sẽ bị xử lý theo điểm g khoản 2 Điều 5 Nghị định 46/2016/NĐ-CP với mức phạt từ 300.000 đến 400.000 đồng. Ngoài ra, người thực hiện hành vi trên mà gây tai nạn giao thông sẽ bị tước bằng lái xe từ 2 đến 4 tháng.
Còn nếu gây ra hậu quả nghiêm trọng như gây tổn hại cho sức khỏe của một đến hai người với tỷ lệ thương tật của mỗi người từ 31% trở lên; Gây thiệt hại về tài sản có giá trị từ 70 triệu đồng đến dưới 500 triệu đồng…hoặc gây ra hậu quả chết người thì có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự về Tội vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ tại Điều 202 BLHS 1999 (được sửa đổi, bổ sung năm 2009).
Vẫn còn nhiều tài xế rất chủ quan và tùy tiện khi mở cửa xe. |
Theo đó, người nào điều khiển phương tiện giao thông đường bộ mà vi phạm quy định về an toàn giao thông đường bộ gây thiệt hại cho tính mạng hoặc gây thiệt hại nghiêm trọng cho sức khoẻ, tài sản của người khác, thì bị phạt tiền từ 5 triệu đồng đến 50 triệu đồng, cải tạo không giam giữ đến 3 năm hoặc phạt tù từ 6 tháng đến 5 năm.
Khi để xảy ra tai nạn ngoài ý muốn do lỗi của người mở cửa xe thì người này phải có trách nhiệm bồi thường thiệt hại do hành vi của mình gây ra. Đây ra trách nhiệm bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng theo Bộ luật dân sự 2005. Theo đó, người gây thiệt hại phải bồi thường các khoản chi phí sau:
- Chi phí hợp lý cho việc cứu chữa, bồi dưỡng, phục hồi sức khoẻ và chức năng bị mất, bị giảm sút của người bị thiệt hại.
- Thu nhập thực tế bị mất hoặc bị giảm sút của người bị thiệt hại; nếu thu nhập thực tế của người bị thiệt hại không ổn định và không thể xác định được thì áp dụng mức thu nhập trung bình của lao động cùng loại.
- Chi phí hợp lý và phần thu nhập thực tế bị mất của người chăm sóc người bị thiệt hại trong thời gian điều trị; nếu người bị thiệt hại mất khả năng lao động và cần có người thường xuyên chăm sóc thì thiệt hại bao gồm cả chi phí hợp lý cho việc chăm sóc người bị thiệt hại.
- Chi phí bù đắp tổn thất về mặt tinh thần cho người bị thiệt hại. Mức bồi thường bù đắp tổn thất về tinh thần do các bên thoả thuận; nếu không thoả thuận được thì mức tối đa không quá 30 tháng lương tối thiểu do Nhà nước quy định.