Với nhiều người, được cầm lái những chiếc xe đua trong giải thi đấu chuyên nghiệp là một công việc đáng mơ ước. Những chiếc siêu xe mạnh mẽ nhất, những cú nước rút thần tốc, bục vinh quang, sâm-panh, danh vọng, tiền tài và tất nhiên là cả... những bóng hồng nóng bỏng. Chừng ấy đủ khiến số đông tưởng rằng cuộc sống của một tay đua luôn phủ đầy màu hồng và hoàn toàn xứng đáng để chấp nhận sự rủi ro mà nghề nghiệp này mang lại.
Cuộc sống của một tay đua chuyên nghiệp luôn ẩn chứa nhiều "góc khuất" mà ít ai ngờ tới. |
Thế nhưng, một tay đua chuyên nghiệp không "chỉ" cần có kỹ năng lái xe, sức khỏe, bản lĩnh và lòng can đảm hơn người. Đằng sau ánh hào quang mà công chúng nhìn thấy là những sự hy sinh, là vô vàn các yêu cầu khắc nghiệt mà nếu mới nghe qua, chắc chẳng ai nghĩ rằng chúng dành cho nghề đua xe.
Harry Tincknell, tay đua trẻ tuổi từng vô địch giải đua danh giá Le Mans 24 giờ, đã chia sẻ về những điều được xem như "góc khuất" của nghề đua xe chuyên nghiệp. Không ít điều trong số đó sẽ khiến chúng ta cảm thấy bất ngờ.
Phải có kỹ năng thương thuyết của một doanh nhân hàng đầu
Đua xe là một môn thể thao vô cùng tốn kém và nghề đua xe không dễ kiếm sống như nhiều người tưởng. Vì vậy, tìm nhà tài trợ là điều bắt buộc.
Các tay đua cần sở hữu những kỹ năng của một doanh nhân hàng đầu. |
Tuy nhiên, ký hợp đồng với một nhà tài trợ không đơn thuần chỉ là cho logo của họ xuất hiện trên xe hay trang phục đua. Các tay đua và đội đua phải chứng minh và thuyết phục được nhà tài trợ rằng sự hợp tác này sẽ mang lại lợi ích cho họ.
Không dừng ở đó, khi hợp đồng đã ký xong, tay đua và đội đua lại phải lo "chiều" nhà tài trợ, khiến họ cảm thấy hài lòng cũng như cố gắng hết sức đạt kết quả thi đấu tốt để giữ chân nhà tài trợ lâu dài.
Luôn sống trong nỗi lo về cân nặng
Các đội đua luôn tìm mọi cách để chiếc xe của mình nhẹ nhất có thể, vì vậy nên họ sẽ chẳng vui vẻ gì nếu người ngồi trên xe lại bị thừa cân.
Quan tâm đến cân nặng chẳng khác gì... siêu mẫu. |
Để đảm bảo khối lượng tổng của xe và tay đua luôn ở mức lý tưởng, một tay đua như Harry Tincknell chỉ được phép nặng 75 kg, bao gồm cả trang phục và các trang thiết bị mang trên người.
Với chiều cao 185 cm, Harry Tincknell cho biết việc vừa duy trì mức cân nặng như trên, lại vừa đảm bảo đủ sức khỏe, là không hề dễ dàng.
Là một chuyên gia về dinh dưỡng
Giữ cân nặng ở mức lý tưởng đồng nghĩa với việc luôn phải chú ý kỹ càng đến việc ăn uống. Harry Tincknell cho biết anh có một ứng dụng đo calo trên điện thoại và trước khi dùng bất cứ món ăn nào, anh đều tra cứu xem nó cung cấp bao nhiêu calo.
Không chỉ giỏi đua xe mà Harry Tincknell còn là một chuyên gia về dinh dưỡng và nấu ăn. |
"Tôi thường ăn bữa trưa cung cấp lượng tinh bột vừa đủ để lấy sức tập luyện vào buổi chiều. Trong khi đó, bữa tối thì chỉ có đạm và rau với những món như salad, cá và lườn gà. Tuyệt đối không ăn vặt", Harry Tincknell chia sẻ.
Mỗi tay đua là một vận động viên chạy bộ và đạp xe
Mọi tay đua chuyên nghiệp đều cần có thể lực và sức bền siêu hạng. Một trong những cách tốt nhất để đạt được điều đó là chạy bộ hoặc đạp xe thường xuyên.
Harry Tincknell cho biết anh thường dành từ 1-2 tiếng chạy bộ mỗi ngày, với mục tiêu hoàn thành quãng đường 10 km trong 40 phút và luôn duy trì nhịp tim ở mức 140-150 nhịp/phút, tương đương với nhịp tim khi thi đấu tại trường đua.
Bên cạnh đó, Harry còn tập luyện tại một trung tâm thể hình dành riêng cho các tay đua hai lần mỗi tuần.
Sống chung với nỗi khổ "đội đá tảng trên đầu"
Những tay đua chuyên nghiệp như Harry Tincknell có những thời điểm phải trải qua bốn tiếng liên tục ngồi trên xe và chịu lực G (G-force) tác động lên đến 4 G khi vào cua. Con số ấy tương đương với việc "đội" một tảng đá nặng 32 kg trên đầu.
Mỗi chặng thi đấu là một cuộc tra tấn thực sự với cơ thể của các tay đua. (Ảnh: Motorsport) |
Harry Tincknell chia sẻ trong lần đầu ngồi trên một chiếc xe đua chuyên nghiệp và luyện tập tại trường đua Rockingham (Anh Quốc), khi mới đến vòng đua thứ 21, đầu anh đã tự động đổ gục xuống mỗi khi xe vào cua và anh hoàn toàn không còn cảm nhận được cổ của mình nữa.
Mỗi tay đua cần tìm cho mình một người cộng sự ăn ý
Các tay đua, bên cạnh kỹ năng lái xe, không thể thành công nếu thiếu một người bạn, một người cộng sự ăn ý luôn sát cánh bên mình. Đối với Harry Tincknell, vận động viên từng ba lần vô địch giải Le Mans, Allan McNish là "lá bài trùng" hoàn hảo ấy.
Allan McNish, người cộng sự và người bạn thân thiết của Harry Tincknell. |
Harry Tincknell lần đầu gặp gỡ người cộng sự của mình khi anh mới 16 tuổi. Sau đó, Allan McNish giới thiệu anh với đội đua Anh quốc Jota Sport. Đây cũng là nơi Harry Tincknell phát triển sự nghiệp của mình và đăng quang tại nội dung LMP2 của giải đua Le Mans 24h danh giá vào năm 2014.
Kể từ ấy, Harry Tincknell lọt vào mắt xanh của những đội đua lớn như Nissan hay Ford và hiện tại, anh đang là tay đua chính của Ford Chip Ganassi.
Bay trên trời còn nhiều hơn đua dưới mặt đất
Harry Tincknell cho biết mỗi năm anh thường bay từ 50-60 chuyến, vì vậy anh luôn phải chuẩn bị sẵn sàng và linh hoạt trong mọi lịch trình để có thể cất cánh bất cứ khi nào.
Các tay đua chuyên nghiệp như Harry Tincknell phải học cách làm quen với sự chênh lệch múi giờ, tính toán trước mình sẽ thức hoặc ngủ bao lâu sau khi tới nơi cũng như soạn sẵn các vật dụng yêu thích (đĩa nhạc, tạp chí hay sách) để giải trí trong những chuyến bay dài.
Bên cạnh đó, họ cũng cần có sẵn hai hộ chiếu do thường xuyên phải nộp một cuốn để xin thị thực. Hơn nữa, sẽ là thảm họa nếu chẳng may làm mất cuốn hộ chiếu độc nhất và không thể tham gia thi đấu.
Phải từ bỏ rất nhiều thú vui
Các vận động viên chuyên nghiệp đều rất ý thức trong việc tự bảo vệ sức khỏe của bản thân và nếu họ có muốn "phá rào" thì hợp đồng lao động cũng sẽ buộc họ phải là một tấm gương mẫu mực về lối sống lành mạnh.
Trong hợp đồng ký kết giữa tay đua và đội đua, luôn có hàng tá những hoạt động bị cấm tham gia để tránh xảy ra tai nạn đáng tiếc, ví dụ như trượt tuyết, cưỡi ngựa, lặn, lượn dù hay chơi các môn thể thao va chạm hoặc mạo hiểm khác.
Những bữa nhậu cùng bạn bè gần như là điều cấm kỵ với các tay đua. |
Tất nhiên, việc sử dụng chất kích thích, uống rượu bia hay những buổi tụ họp chè chén ở quán bar đều bị nghiêm cấm tuyệt đối, trừ khi đó là tiệc ăn mừng chiến thắng. Lúc ấy, các tay đua có thể thoải mái "bung lụa", nhưng vẫn phải trong khuôn khổ.
Bạn có thể thất nghiệp bất cứ lúc nào
Đây chính là bài học xương máu mà Harry Tincknell từng trải qua khi còn trong đội đua Nissan. Một buổi sáng đẹp trời, Harry cùng tất cả mọi thành viên khác trong đội nhận được thông báo Nissan sắp rút khỏi nội dung LMP1 của giải Le Mans 24h. Chỉ một chớp mắt, anh đã thành người thất nghiệp!
Tuy vậy, cũng may mắn khi chỉ một tháng sau đó, Harry Tincknell đã tìm được bến đỗ mới là đội Ford Chip Ganassi, và tới nay vẫn tiếp tục thi đấu tại đây.
Mỗi tay đua còn phải là một chuyên gia về xe thương mại
Là tay đua cho một hãng xe nào đó đồng nghĩa với việc trở thành đại sứ thương hiệu của họ. Ngoài việc thi đấu, các vận động viên sẽ thường xuyên có những buổi quảng bá và lái thử các sản phẩm ô tô thương mại của hãng cùng khách hàng. Vì vậy, họ cần nắm rõ mọi thứ về chiếc xe để sẵn sàng giải đáp mọi câu hỏi được đặt ra.
Với Harry Tincknell, việc thi đấu trên một chiếc Ford GT nhưng lại thuộc nằm lòng "từ A đến Z" tất cả thông tin về mẫu hatchback Fiesta sắp trình làng là chuyện xảy ra như cơm bữa.
Đua xe là môn thể thao tập thể
Mỗi đội đua thường có hàng chục thành viên đảm nhiệm các vai trò khác nhau. Một tay đua có thể lên xe, thi đấu, giành chiến thắng, lên bục nhận giải rồi bay về nhà ngay ngày hôm sau nhưng những con người còn lại sẽ không được nghỉ ngơi sớm như vậy.
Harry Tincknell luôn rất thân thiết với những người đồng đội. |
Sau khi đã vất vả trước và trong suốt cuộc đua, họ còn phải ở lại thêm từ một đến hai ngày, thu dọn ga-ra của đội đua, tháo dỡ chiếc xe đua và sắp xếp lại tất cả mọi thứ để sẵn sàng cho chặng thi đấu tiếp theo.
Những tay đua chuyên nghiệp luôn có mối quan hệ rất khăng khít và thân thiết với đội ngũ hùng hậu phía sau họ và mỗi chiếc cúp vô địch đều là sự tôn vinh dành cho cả một tập thể lớn.
Đừng theo nghiệp đua xe nếu học kém vật lý
Các tay đua cần phản hồi với đội ngũ kỹ sư về hoạt động của chiếc xe đua nhằm góp phần hoàn thiện "chú ngựa chiến" nhanh và tối ưu nhất có thể. Vì vậy, họ cần nắm được những kiến thức cơ bản về vật lý và khí động học.
Tất nhiên, các tay đua không nhất thiết phải là một Newton hay Einstein thứ hai, nhưng họ cần hiểu được chiếc xe của mình đang có gì không ổn và nguyên nhân bắt nguồn từ đâu. Lúc này, những tiết học vật lý khi còn ngồi trên ghế nhà trường chắc chắn sẽ giúp ích rất nhiều.
"Cuốn từ điển sống" bất đắc dĩ
Harry Tincknell và rất nhiều tay đua khác có thói quen ghi lại mọi thứ xảy ra xung quanh chiếc xe đua của mình, tất cả những thay đổi về mặt kỹ thuật, cách "ôm" từng góc cua hay nên cho xe sang số mấy trên từng đoạn đường nhất định...
Dần dần theo thời gian thi đấu, họ sẽ có cả một cuốn bách khoa toàn thư đồ sộ về những trường đua trên khắp thế giới cũng như bí kíp điều khiển riêng cho từng mẫu xe đua khác nhau.
Có những trường đua mà sau 3, 4 năm các tay đua mới trở lại thi đấu và lúc đó, cuốn bách khoa toàn thư này sẽ giúp ích cho họ rất nhiều.
Chỉ lái xe nhanh trên trường đua
Là một tay đua chuyên nghiệp với những kỹ năng điều khiển xe thượng thừa nhưng Harry Tincknell và nhiều đồng đội của anh lại rất "hiền" khi ngồi sau vô-lăng trong đời thường.
Bạn đồng hành trong cuộc sống thường nhật của Harry Tincknell là một chiếc Ford Mustang. |
Mặc dù sử dụng một chiếc Ford Mustang đầy sức mạnh làm phương tiện di chuyển chính, Harry Tincknell chia sẻ rằng anh đã trải qua quá đủ cảm giác phấn khích và căng thẳng với tốc độ cao trên trường đua, do vậy điều đó không cần xuất hiện trong cuộc sống đời thường của anh nữa. Thêm vào đó, mọi hóa đơn phạt sẽ được gửi thẳng tới Ford, công ty sở hữu đội đua, trước cả khi đến tay anh. Vì vậy, Harry chẳng dại gì mà làm xấu mặt những người đang trả lương cho anh cả!
Tứ Đức