Honda CB150R 2019 bắt đầu xuất hiện tại các đại lý Những chiếc xe đẹp mê hồn tại "Ngày hội xe cổ Sài Gòn" 2019 [Infographic] Suzuki GSX 150 Bandit 'đối đầu' Honda CB150R và Yamaha MT-15 |
>> Thảo luận về kinh nghiệm tìm mua xe giá rẻ trên Otofun
Trong giới buôn xe, xe “cỏ” là từ để gọi những chiếc ôtô thuộc phân khúc giá thấp trên thị trường, thường là xe cũ có giá bán trên dưới 300 triệu đồng. Những xe này được nhiều người mới lái, hoặc tài chính hạn chế lựa chọn. Thành viên Lý Đức Cường (nick trên diễn đàn Otofun là lý đức cường) đã chia sẻ hành trình tìm mua xe và những bài học quý báu khi chọn xe.
Xe cỏ ở các salon thường được "tút tát" bề ngoài nhưng máy móc khó xem. |
Tôi là công chức nhà nước lương 3 cọc 3 đồng nhưng có đam mê ô tô, lấy được bằng lái xe cũng đánh đu tìm xe cho thoả mong ước. Cho đến giờ, tôi đã có bằng lái được 11 năm, đã đi 4 đời xe "cỏ".
Hôm nay tôi viết những tâm sự này để chia sẻ với bạn nào ít tiền mà "máu" xe như tôi. Tránh mất tiền khi mua xe. Đầu tiên là kinh nghiệm đi tầm xe: Chiếc xe đầu tiên tôi dồn tiền được 250 triệu đồng sau đó mượn xe máy đi tìm xe hơi. Thông tin về xe "cỏ" chủ yếu trên báo (thời đó chưa có điện thoại thông minh như bây giờ) hoặc từ người quen.
Công cuộc tìm kiếm mất 3 ngày, rong ruổi khắp thủ đô, sang Hưng Yên, Bắc Giang xem xe trong tầm tiền mình có và không mua ngay. Khi xem được 9 xe, cuối cùng tôi quay lại mua chiếc thứ ba. Qua mấy ngày đó, tôi là một người chưa biết gì về xe nhưng khi đi xem xe tôi thấy một số kinh nghiệm rút ngay ra được:
- Xe rẻ mà đời cao là không ổn vì thường đâm đụng, tai nạn, dính lỗi nặng.
- Xe nào chủ xe cẩu thả có mấy đặc điểm dễ nhận: máy dầu chảy be bét, bụi bám lâu ngày không vệ sinh. Xe xộc xệch, lốp mòn, trong hộc xe có rác lâu ngày (cái này tôi đã gặp). Những chiếc kiểu này thường thợ mua về dọn lại thì ngon nhưng mình mua để đi ngay lại phải đầu tư một khoản nữa. Để đi ngon còn phụ thuộc vào giá vật tư, phụ tùng và khoản tiền mình sửa chữa (xe này người gà mờ ít dám mua).
- Xe tại các gara, salon ô tô cũ: Chỗ này xe họ dọn rồi khó xem, mua tại đây giá sẽ cao, khả năng mua được xe tốt rất may rủi. Do đó, tôi không dám mua ở đây mà cố tìm xe chính chủ từ đầu.
- Xe giấy tờ công ty nếu không rút được hồ sơ hoá đơn cũng mỏi ra phết vì bán lại khó, vi phạm một số lỗi nhân đôi tiền phạt v.v.
- Xe mua ngay: Gặp xe chính chủ từ đầu, là người cao tuổi, kỹ tính, có tiền, nếu là sếp cấp cao thì tuyệt vời nhất vì họ rất chăm chút, độ xe theo ý, bảo dưỡng, giữ gìn xe cực kì cẩn thận.
Gặp được xe này tuy giá cao một tí nhưng có thể mua được ngay. Lên xe, nổ máy xem ga cao lên xem tiếng có êm không, có khói không, vào số có ngọt không, đi thử có thấy lắc, lạng không. Máy sạch sẽ, xem keo chỉ đầu đuôi, ca-pô, 4 cửa, gầm xe, thấy ổn, xe chính chủ từ đầu có thể ra gara thuê thợ kiểm tra động cơ và yên tâm mua xe.
Như nói ở trên, chiếc xe đầu tiên tôi mua là chiếc xe thứ ba trong số 9 chiếc đã xem qua. Đây là một chiếc Daewoo Nubira 1.6 đời 2003 của một bác là trưởng một bộ môn của Đại học Nông nghiệp. Tôi mua xe năm 2008, còn chủ trước đã đi được 6 vạn cây số sau 5 năm.
Về tay mình, 3 năm tôi đi 9 vạn nữa, chăm sóc định kỳ đầy đủ, chỉ phải thay mỗi 4 quả lốp, xe đi ổn. Lúc mua là 230 triệu, đến khi bán vẫn giá như lúc mua. Tuy nhiên tính ra vẫn mất nhiều vì theo giá vàng năm 2008 số tiền trên đương đương 12,1 cây (khoảng 1,9 triệu/chỉ). Đến lúc bán là năm 2011 chỉ còn bằng khoảng 6 cây vàng (tương đương 3,8 triệu/chỉ). Tính giá trị theo vàng thì tôi mất một nửa tiền.
Khi thợ đến xem tôi nói giá không bớt. Cuối cùng, thợ xem một vòng xuống tiền là đi luôn không cần làm giấy, vì tôi vẫn để biển Hà Nội.
Chiếc xe thứ hai là Daewoo Lacetti CDX 1.8 đời 2010. Xe này tôi mua năm 2012 của người quen. Xe đẹp, đi đầm, chắc xe, số tự động, đèn tự động v.v., cách âm tốt, tuy nhiên mức "ăn uống" quá tầm tiền so với đồng lương còm nên tôi đành chia tay.
Đi một năm tôi bán lại thiệt 20 triệu. Chủ mới đi một năm, lỗi hộp số lại bán gấp cho thợ, mất 100 triệu nữa.
Chiếc thứ ba, Toyota Vios 2013. Chiếc này tôi đã mất công về Hà Nội tìm 2 ngày. Vào các trang mua bán xe hơi tìm xe trong tầm giá. Sau đó gọi điện thoại hỏi luôn đúng xe chính chủ, chủ xe đang làm cơ quan mới quan tâm hẹn xem xe.
Sau khi chọn được 4 xe nhìn có vẻ tốt, đều đáng mua. Tuy nhiên tôi lại được mách cho chiếc xe gia đình của hai bác tầm 65-70 tuổi, con cái ở xa thi thoảng mới đi. Toyota Vios 2013 mà mình mua 2017 nhưng vẫn còn gần như mới, đồng hồ báo 3,1 vạn. Tôi rất hài lòng dù giá mua 420 triệu cộng thêm 10 triệu tiền sang tên.
Đến bây giờ, tôi chạy gần 2 năm, đi được 5 vạn cây số nữa, giá xe còn khoảng 380-390 triệu. Lý do, cuối 2017 giá xe mới xuống có 480 triệu. Giá Vios hiện tại mẫu mới cũng chỉ 525 triệu.
Tìm mua xe "cỏ" còn tốt không đơn giản, đòi hỏi người mua phải bỏ nhiều công sức, thời gian lẫn tiền bạc. |
Trải qua nhiều đời xe "cỏ", đến giờ tôi cũng tích luỹ cho bản thân ít nhiều kinh nghiệm lựa xe. Những ngườinhiều tiền, thu nhập cao thường mua xe theo ý muốn của bản thân như: xe to, rộng rãi, máy mạnh, gầm cao, chọn màu theo sở thích, đi sướng.
Nhưng với người ít tiền, kinh tế eo hẹp, mua xe sử dụng thì nên mua: xe nhỏ, số tự động (sẽ ít kinh doanh), cứ tìm thương hiệu phổ thông nhất vì sửa chữa, thay thế rẻ, máy chấm nhỏ cho "ăn" ít xăng thôi. Đừng mua xe quá nát suốt ngày sửa vặt. Đi xe cũ chịu khó bảo dưỡng, chăm sóc thì đi vẫn ổn.
Ít tiền đừng bao giờ mua xe theo mệnh. Xe cao cấp, máy mạnh mua về là cục nợ với người nghèo đấy. Các bạn cố gắng bỏ chút thời gian, công sức đi tìm, mua được người quen đi ít, cần nâng cấp xe là hay nhất. Đây cũng là loại xe khó gặp nhất.
Lương tôi công chức cấp huyện, tổng thu nhập 8-12 triệu đồng/tháng, hiện đi Vios khắc màu (tôi mệnh mộc đi xe màu bạc tức kim nhưng chả phải lăn tăn). Tôi sống ở huyện Mai Sơn (Sơn La), ngày đi làm trung bình 4 lượt đi về xấp xỉ 32km, chi phí cho xe mất khoảng 1,2-1,5 triệu/tháng. Đi làm, giao lưu, thăm quê vẫn ổn, lưu ý tiết kiệm tối đa việc la cà, dịch vụ, vì con xe chỉ phục vụ đi lại không lấy oai, tự rửa xe... không là vợ con hết nhờ.
Độc giả và thành viên có thể xem chi tiết tại đây.
Mạnh Quân