Nhờ dự án giao lưu mỹ thuật cộng đồng Hàn Quốc – Việt Nam do UBND thành phố Tam Kỳ và Quỹ Giao lưu Quốc tế Hàn Quốc (The Korea Foundation – KF) đồng tổ chức và thực hiện, Tam Thanh từ một làng chài nghèo nhỏ bé, giờ đây đã trở thành một trong những điếm đến hấp dẫn thuộc khu vực Quảng Nam - Đà Nẵng.
Những bức bích họa (một hình thức trang trí phổ biến tại những làng ven biển Hàn Quốc) mô tả về con người, làng xóm và những câu chuyện tình yêu của chính người dân xứ biển. Những vẻ đẹp nên thơ của cuộc sống được khắc họa lên những bức tường vôi là niềm tự hào của người dân Tam Thanh và là niềm vui thích của mọi khách du lịch tới đây mỗi ngày.
| Những vật dụng, công cụ lao động hàng ngày giờ đây đã biến thành những tác phẩm nghệ thuật độc đáo. | |
| Mỗi cuối tuần, những nghệ sĩ Hàn Quốc và Việt Nam lại tới đây để cùng nhau thực hiện những tác phẩm nghệ thuật của mình. | |
| Một nữ họa sĩ người Hàn Quốc đã dành trọn vẹn những ngày cuối tuần của mình để tới đây sáng tác dưới cái nắng gắt miền Trung | |
Người Tam Thanh tự hào vì dường như họ đã nhìn thấy chính mình trong các tác phẩm nghệ thuật, điều mà bao lâu nay, do bộn bề vất vả mà họ đã không kịp nhận ra.
Trong số những bức bích họa đẹp đẽ ghi lại cuộc sống thường nhật của những người dân nơi đây, bức vẽ và câu chuyện cặp vợ chồng thợ may của anh Võ Đức và chị Lâm Thị Tường Vi đã để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc về tình yêu và những điều giản dị trong cuộc sống. Sau một tai nạn xe đạp từ lúc còn bé, anh Đức bị điếc nên không thể ra biển như bao trai tráng khác trong làng. Chị Vi yêu và lấy anh vì cảm mến người đàn ông thật thà chất phác nhưng hết mực yêu thương vợ con. Hàng ngày, anh Đức tần tảo giúp vợ bằng công việc may rèm cửa thuê.
Từ ngày có bức tranh trên tường, nhà của anh chị trở thành một trong những điểm thăm quan chính của du khách khi tới làng. Chị Vi không còn phải đi làm thuê nữa mà ở nhà bán hàng nước giải khát phục vụ khách. Chị khoe cái mái hiên di động mới trước thềm nhà là do một tổ chức từ thiện tặng để anh chị có thể phục vụ khách ngồi uống nước chu đáo hơn. Tình yêu của họ cũng giản dị và đơn sơ như tính cách của bao người dân xứ biển.
| Những bức tranh không cầu kì nhưng rất có hồn, phản ánh cuộc sống bình dị. | |
| Đi tới đâu, tôi cũng bắt gặp những nụ cười, thân thiện và hiền hòa. | |
| Làng tam Thanh như một bức tranh sắc màu sống động và quyến rũ. | |
| Những hình ảnh tương phản đầy chất thơ. | |
| Những chiếc xe của chúng tôi góp thêm sự rực rỡ cho khung cảnh chung. | |
Nhưng điều mà tôi cảm thấy đáng trân trọng nhất, đó chính là người dân tam Thanh không hề vì sự phát triển mau chóng của du lịch mà quên đi nghề truyền thống bao đời, đó là nghề biển. Phụ nữ vẫn làm mắm, người già vẫn đan lưới, thanh niên trai tráng vẫn sửa soạn đồ nghề để ra biển.
Cuộc sống của họ vẫn gắn liền với biển như bao đời nay vẫn thế. Những sắc màu cuộc sống của ngôi làng bích họa dường như không hề làm thay đổi lối sống cũng như công việc của mọi người. Họ chỉ coi đó như gia vị và niềm vui cho cuộc sống bình dị và thanh thản của mình.
Phạm Minh